Truyện Cổ Sự Tích Cứu Vật Phóng Sinh

63. Con Rít Nghe Kinh

trước
tiếp

Có lần Đại sư Liên Trì cư trú tại một ngôi chùa nọ. Một hôm, ngài đi tản bộ trước sân chùa, trông thấy một người xách một mớ rít lớn con, dùng thanh tre xâu đầu và đuôi chúng lại với nhau. Đại sư thấy thế, vô cùng bất nhẫn, nói: “Này vị cư sĩ, ông có thể thả hết tất cả số rít đó được không?”

“Không đời nào, trừ phi thầy đem tiền lại mua”. – Người ấy đáp nhát gừng như thế.

Đại sư liền mỉm cười, hỏi rõ giá tiền, rồi giao đủ số cho ông, đoạn, đem mớ rít ấy mở ra từng con mà thả. Nhưng mà trong số đó đã bị chết quá phân nửa, những con khác thì ngất ngư, chỉ có một con còn mạnh mẽ, nó hướng về phía Đại sư cúi đầu xuống tỏ sự cảm ơn, rồi chuồn nhanh để thoát thân.

Vào một đêm kia, Đại sư cùng với một ông bạn đang ngồi nơi Thiền đường. Ông bạn ấy bỗng nhiên hốt hoảng kêu ầm lên: “Ổ, một con rít to tướng!”

Nhân vì có một con rít thật bự khiến người ta trông thấy phải khiếp sợ, đang bò ngọ ngoạy trên cánh tay của Đại sư từ lúc nào không biết. Ông bạn ấy bèn lấy cái thước mộc ở bên cạnh bàn khều nó định đuổi nó đi, thế nhưng nó không chịu đi. “Coi chừng, nó cắn cho một phát đấy!” – Ông ta hốt hoảng mặt mày xanh ngắt, hướng về đại sư kêu lên. Thế nhưng, Đại sư thản nhiên, thần sắc an định, hết sức trầm tĩnh nói:

“Phải chăng ngươi chính là con rít mà ngày xưa ta đã phóng sinh? Ta tưởng là giờ đây ngươi đến để cảm ơn ta chứ?” – Đại sư nhẹ nhàng nói: “Nếu như ngươi có thể bình tĩnh lắng nghe thì ta sẽ thuyết pháp cho nghe”. – Đại sư lại tiếp tục nói một cách ôn hòa: “Mọi loài hữu tình đều do tâm tạo, nếu tâm tàn bạo thì hóa thành loài hổ báo sài lang; nếu tâm ác độc thì hóa thành loài rắn dữ rít độc. Ngươi hãy từ bỏ tâm ác độc của mình thì mới mong thoát được thân hình nầy…, nghe không. Thôi, ngươi hãy đi đi”.

Thế rồi, con rít từ từ bò ra khỏi cửa sổ. Người bạn ấy thất kinh, vô cùng thán phục sự kiện vừa chứng kiến.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.