Lòng thương yêu sự sống

Bị Đoạ Làm Chó 

trước
tiếp

 

Phong King là một ngôi làng rất đẹp. Phần đông dân chúng sống ở đó là những nông dân chất phát. Họ rất thật thà và chăm chỉ làm việc. Mọi người đều ăn ở hòa thuận với nhau nên cuộc sống của họ rất hạnh phúc.

 Trong làng có một gã hèn mọn xấu xa, tên Trần. Ông ta làm chủ một cửa tiệm nhỏ, việc làm ăn buôn bán khá phát đạt, nhờ vậy lần hồi ông dành dụm được một số tiền nhỏ. 

Trần thích uống rượu và ăn thịt chó. Khi rảnh rỗi, ông mua rượu và nấu thịt chó để tổ chức ăn nhậu.

Ông thường nói với mọi người: “Thịt chó có mùi vị thơm tho và ăn thật hết xẩy. Không có gì ăn khoái khẩu bằng thịt chó nấu đúng điệu và nhậu nó với rượu thật ngon!” Ông Trần thích mời bạn bè đến dự tiệc, và trong nhiều năm, ông đã giết một số thịt chó.

 Năm 1756 ông Trần bị ốm. Ngày nọ, ông ngất xỉu, phải lên giường nằm, nhưng các bác sĩ không biết ông đau bệnh gì. 

Vợ ông hết lòng ở bên cạnh chăm sóc, nhất là sau khi ông bị liên tục té xỉu ngất đi. Vào một đêm khuya, ông Trần quay tròn và nhào lộn, nhưng bà vợ không thể giúp ông được gì. Rồi bà nghe ông nói lảm nhảm. Bà ghé sát tai vào và hoảng kinh khi nghe ông nói:

 “Kìa, con chó đen khác đến! 

 “Con chó vá tới cắn tôi! 

 “Hai, ba, bốn và nhiều con chó khác nữa đếm không hết, xin bà con đến lôi giúp mấy con chó ra và xua đuổi chúng đi giùm cho!” 

Rồi ông Trần la hét lớn tiếng khiến mọi người trong nhà thức giấc. “Hãy giúp tôi! Hãy giúp tôi! Ai đó, hãy đến cứu tôi với!” Mọi người đều nghe tiếng ông, nhưng không ai thấy con chó nào hết. Tất cả đều chứng kiến cảnh ông Trần quay tròn và nhào lộn trên giường với cặp mắt ông nhìn thật dữ tợn

 Các thân nhân của ông đều lắc đầu buồn rầu nói: “Chắc ông ta điên rồi” 

Ngay trước khi chết, ông Trần bò quanh dưới giường. Ông khom lưng đi bằng hai tay với hai đầu gối, gầm gừ và sủa như chó cho đến lúc ông qua đời. 

 Con người vào lúc sắp lâm chung nhắm mắt thường có các tướng trạng hiện ra báo trước cho biết họ sẽ tái sinh vào cảnh giới nào sau khi mất. Người chết một cách an lành, sẽ sinh lên cõi Trời hưởng nhiều phúc lạc. Kẻ nào bị đọa vào địa ngục cũng có thể biết trước. Sự khổ đau bắt đầu hiện ra trước khi họ lìa đời và họ chết một cách đau đớn

Ông Trần chắc sẽ bị đầu thai kiếp sau làm thân con chó. Và nhìn gương ông bị quả báo nhãn tiền, một số người đã sợ hãi không dám ăn thịt chó nữa.
 
 
 

Going To The Dogs

 Fengching was a nice little village. Most of the people living there were simple farmers. They were honest and hard-working. Everybody got along well with everybody else, and things went well with them.

 There was one mean guy in the village, called Shen. He had a little store, and business was pretty good, so gradually he had saved a small amount of money. 

 Shen loved liquor, and he loved dog meat. When there was leisure he buy some liquor and cook up a dog and enjoy a little feast. 

He told people, “Dog meat smells nice and tastes spicy! What could be better than dog meat cooked just right and washed down with fine liquor!” He would invite his friends to his feasts, so over a period of years, he had butchered quite a few dogs. 

 In 1756, Shen was feeling weak. One day he keeled over and was put to bed, but even the doctors couldn’t figure out what was wrong with him. 

 His wife stayed faithfully by his bedside, especially after he was fainting. Late on night, Shen was tossing and turning, but his wife couldn’t do anything for him. Then she heard him saying something. She leant over to listen, and her blood ran cold as she heard him say,

“Another black dog! 

“There’s a spotted dog attacking me! 

“Dog, two, three, four of them, I can’t count them all, keep them away from me, please, somebody, keep them away from me!” 

By now he was shouting loudly enough to wake the entire household. “Help! Help! Somebody come save me!” Everybody could hear him, but nobody could see a single dog. All they saw was Shen tossing and turning on his bed, with a terrible look in his eyes. 

 “He must be out of his mind,” his relatives said sadly, shaking their heads. 

Just before he died, Shen crawled under the bed. He got down on all fours and growled and barked like a dog until he died. 

Usually, before a person dies, there will be some indication of where he is going after death. People going to heaven die peacefully, and happily. People going to hell know it. Their suffering begins before they die, and they die miserably.

Shen must have been on his way to a new life as a dog. And the chances are that he ended up in somebody the eating of dog meat.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.